1. Áp lực chồng chất
Linh ngồi trước màn hình máy tính, mắt mỏi nhừ vì một ngày dài ngập trong công việc. Bên ngoài cửa kính văn phòng, trời đã chuyển sang sắc tối. Tin nhắn mới từ sếp hiện lên màn hình:
💬 Sếp Long: “Bản báo cáo này sai số liệu. Cô làm việc kiểu gì vậy? Tôi không muốn thấy mấy lỗi này lặp lại!”
Linh nuốt khan, tay run run bấm mở file. Cô biết mình đã kiểm tra kỹ, nhưng một nỗi sợ mơ hồ cứ trùm lấy tâm trí. Những lần trước, chỉ cần sếp Long cáu lên, cô lại co rúm người lại, nín thở chờ cơn giận của ông ta bùng lên.
Hôm nay cũng không khác gì. Chưa kịp tìm hiểu lỗi sai, giọng sếp vang lên từ phía sau.
— “Linh! Cô có biết một lỗi nhỏ cũng có thể làm mất hợp đồng của công ty không? Nếu không làm nổi thì xin nghỉ đi!”
Linh cắn chặt môi. Một tuần nay, mẹ cô đang nhập viện vì tai biến. Cô cần công việc này. Nhưng liệu cô có thể chịu đựng áp lực này bao lâu nữa?
2. Giới hạn cuối cùng
Hết giờ làm, Linh rời khỏi văn phòng với tâm trạng nặng trĩu. Cô không về nhà ngay mà tạt qua bệnh viện thăm mẹ. Nhìn mẹ nằm trên giường bệnh, hơi thở yếu ớt, Linh siết chặt tay. Nếu cô gục ngã lúc này, ai sẽ chăm sóc mẹ?
Ngồi lặng im bên cạnh giường bệnh, cô mở sổ tay và bắt đầu viết:
Cột 1: Những gì mình có thể kiểm soát
- Cảm xúc của mình trước sự tức giận của sếp
- Cách mình phản ứng: có thể giải thích, không cần sợ hãi
- Kế hoạch tìm công việc khác nếu cần
Cột 2: Những gì mình không thể kiểm soát
- Tính khí nóng nảy của sếp
- Áp lực công ty
- Tình trạng bệnh của mẹ
Cô nhắm mắt, hít một hơi sâu. “Mình không thể thay đổi sếp Long, nhưng mình có thể thay đổi chính mình.”
3. Phản công
Hôm sau, khi sếp Long lại gắt gỏng về một lỗi nhỏ, Linh không im lặng nữa.
— “Tôi hiểu rằng sếp cần sự chính xác, nhưng tôi đã kiểm tra lại số liệu. Đây là bằng chứng tôi đối chiếu với báo cáo gốc. Nếu có vấn đề, tôi sẵn sàng sửa, nhưng mong sếp xem lại.”
Sếp Long khựng lại, nhìn chằm chằm vào bản báo cáo cô đưa ra. Một khoảnh khắc dài trôi qua trước khi ông gật đầu:
— “Làm tốt.”
Lần đầu tiên, Linh cảm thấy mình không còn là một con chuột sợ hãi trong văn phòng này nữa.
4. Chọn con đường của mình
Tối đó, cô mở laptop và gửi CV đến một công ty khác. Một công ty coi trọng nhân viên hơn. Một công ty mà cô không cần phải sống trong nỗi sợ hãi mỗi ngày.
Khi mẹ mở mắt, Linh mỉm cười nắm lấy tay bà. “Mẹ ơi, con sắp tìm được một con đường tốt hơn rồi.”
Triết gia người hy lạp cổ đại từng nói :
💬 Epictetus: “Một số điều nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta, một số điều thì không.”
Còn trong tâm lý ứng dụng Liệu pháp Nhận thức-Hành vi (CBT) khuyến khích chúng ta phân biệt giữa “sự kiện” và “cách chúng ta diễn giải sự kiện”. Những gì gây căng thẳng không phải là sự việc xảy ra, mà là cách chúng ta phản ứng với chúng. Càng phân biệt được rõ ràng bao nhiêu thì chúng ta càng có khả năng làm chủ được cảm xúc và cuộc sống mình bấy nhiêu.